Có lẽ bạn đã từng thấy một số người thuyết trình quá đà, như thể họ đang cố gắng chứng tỏ rằng họ biết mọi thứ. Họ sử dụng quá nhiều từ ngữ chuyên môn và thuật ngữ, khiến người nghe cảm thấy như mình đang chìm sâu vào một đại dương đầy chữ cái mà không bao giờ có thể nổi lên mặt nước để thở.
Hãy tưởng tượng việc giải thích một công thức nấu ăn cho một đầu bếp chuyên nghiệp - điều này giống như đang sử dụng một con dao cạo để chặt thịt gà - rõ ràng là quá nhiều. Nhưng hãy tưởng tượng bạn cố gắng chỉ bằng một vài câu ngắn gọn, như chỉ nói rằng bạn cần làm nóng lò nướng trước khi đưa bánh vào, khi đang hướng dẫn một người hoàn toàn mới về nấu ăn - đây lại chính là thiếu hụt.
Tất cả chúng ta đều đã từng gặp phải những trường hợp như vậy. Đôi khi, người trình bày thông tin không cân nhắc tới mức độ hiểu biết của khán giả. Điều này không chỉ gây khó chịu, mà còn có thể tạo ra hậu quả xấu như làm mất đi sự tập trung, niềm tin, hoặc thậm chí sự tôn trọng đối với người thuyết trình.
Nói chung, việc hiểu được điểm cân bằng trong thuyết trình là quan trọng. Bạn muốn cung cấp đủ thông tin để giúp người khác hiểu vấn đề, nhưng không quá nhiều đến mức gây rối loạn, và cũng không quá ít đến mức không đủ cung cấp thông tin.
Trở lại với ví dụ trên, nếu bạn muốn giảng dạy một ai đó cách nấu một món ăn, thì tốt nhất bạn nên bắt đầu từ những nguyên tắc cơ bản. Đảm bảo rằng họ nắm vững những khái niệm cơ bản trước khi tiếp cận vào những bước phức tạp hơn.
Ngược lại, nếu bạn đang trình bày một vấn đề chuyên môn cho một nhóm những người đã am hiểu về nó, thì không nên lo lắng về việc giải thích mọi thứ chi tiết. Thay vào đó, hãy tập trung vào các ý chính, sử dụng ngôn ngữ chuyên ngành khi cần thiết.
Như vậy, việc hiểu khi nào nên thuyết trình nhiều, khi nào nên thuyết trình ít, và biết cách điều chỉnh giữa hai cực này là một kỹ năng quan trọng mà mọi người cần phải học hỏi.